nô lệ dục vọng

miễn phí nô lệ, XXX Ống - hoạt Tình dục bộ phim - Hentai Sex. hoạt cô gái nô lệ, hành động. 5:00. trói lên hoạt cô bé được đôi thâm nhập. 6:00. epic Tình dục tại những chuồng. 5:00. cực lesbian nô lệ, cực động cơ thất bại… Truyện hentai nô lệ - Kynu.net. Truyện Vòng đeo cổ tình dục nô lệ tạo cảm hứng ân ái bằng da cao cấp. Đăng bởi jack8x Tháng Một 26, 2018 Tháng Ba 25, 2018 Đăng trong Tin Tức. Vòng đeo cổ mua sextoy o tphcm động viên tạo cảm giác hứng thú bằng một mức cao trong một tình huống đồ ăn rất yêu thích cặp đôi. Như Tâm. 13/09/2022. Báo cáo từ các tổ chức cho thấy khoảng 50 triệu người trên thế giới đang là nô lệ hiện đại, với nguyên nhân là Covid-19, xung đột Nô lệ tình dục của cậu thiếu gia con nhà giàu. Hôm nay tôi sẽ giới thiệu đến anh em một bộ phim của Nhật Bản. Thể loại phim là một cô hầu gái xinh đẹp phục vụ cậu thiếu gia nhà giàu về tình dục. Cậu thiếu gia này có sở thích lạ, đó là thích hành hạ người khác Nô lệ ở các quốc gia phương Tây xuất hiện bởi các nguyên nhân: - Do là tù binh chiến tranh bị bắt. - Do mắc nợ phải bán mình làm nô lệ. - Do phạm tội nên trở thành nô lệ. - Do không có tư liệu sản xuất, đi làm thuê, bị bóc lột dần dần trở thành nô lệ. materi pkn kelas 1 sd semester 2 kurikulum 2013. Trong cõi hồng trần ồn ào vội vã, nếu một người không thể buông bỏ dục vọng và ham muốn thì sẽ rất khó để bảo trì một tâm thái tường hòa và thanh tĩnh. Khi một người đặt nặng lợi ích cá nhân thì trong tâm họ tự nhiên sẽ trở nên thấp thỏm, lo âu và nóng nảy. Kỳ thực con người đến với thế gian này một cách trần trụi, và ra đi cũng trần trụi, có thể mang theo được điều gì đây?Ảnh minh họa Thampitakkull Jakkree, ShutterstockSự phát triển của cuộc sống hiện đại đã mang tới cho con người sự tiện lợi, nhưng lại đồng thời mang đến những mệt mỏi, phiền toái lớn lao hơn. Con người hiện đại thật khó mà có thể an tĩnh, yên bình lại được dù chỉ trong chốc lát. Nếu ai đó có thể giữ cho nội tâm minh tỏ, không nghĩ một chút gì trong vòng vài chục phút đồng hồ, thì người ấy hẳn phải có một định lực phi câu thơ cổ viết rằng “Hung khoát thiên sầu tựa túc lạp, tâm khinh vạn sự tựa hồng mao”, nếu một người có tấm lòng quảng đại, rộng rãi, thì mọi lo âu sẽ trở nên rất nhỏ bé, còn nếu trong tâm một người có thể xem nhẹ thì vạn sự sẽ tựa như lông rất nhiều người chúng ta đây, khi đứng trước dục vọng, thì tâm cảnh đều vô cùng yếu ớt và nhỏ bé. Thật khó để ngăn cản những cám dỗ của thế gian kim tiền, quyền lực, tình cảm, thú vui… Chúng ta đã rất khó để tìm kiếm điểm dừng, mãi cứ mở rộng ra, cảm thấy như đã mê lạc lúc nào không nhân sinh sống đơn giản, “Tình canh vũ độc”, ngày nắng thì đi cày, ngày mưa thì đọc sách. Đơn giản hóa ra chính là phúc phận, bình thản mới là đạo lý thực sự, vì thế người xưa làm việc và nghỉ ngơi thuận theo quy luật tự nhiên. Bởi vậy lương tri của con người dễ dàng thăng hoa, dục vọng của con người dễ dàng được kiểm soát. Thế mới có được tâm cảnh “Thải cúc đông li hạ, du nhiên kiến nam sơn”, hái cúc dưới bờ rào phía đông, nhàn nhã ngắm nhìn ngọn núi phương người có ham muốn càng lớn thì áp lực càng nhiều, dục vọng càng mạnh thì càng dễ bị ràng buộc chặt hơn. Khi đã rơi vào vực thẳm dục vọng thì người ta sẽ không thể thoát ra được. Khi ấy, dục vọng sẽ ăn mòn ý chí, làm sa đọa lương tri và hậu quả là biến người ấy thành nô lệ của ham người tựa như một bình nước, đổ nước bẩn vào thì sẽ được gọi là bình nước bẩn, đổ nước sạch vào thì chính là bình nước sạch. Ham muốn một khi nhiều lên thì biết làm sao đây? Trong cuộc sống hiện thực, có rất nhiều người đã vì dục vọng mà thương thân, bại danh, đánh mất uy tín và nhân cách của bản thân. Khi tâm của một người chứa đầy lợi ích cá nhân thì người ấy không thể có một nhân cách tốt đẹp hay ý chí mạnh mẽ thêm “Biết đủ” và “tham dục” trong lý niệm của cổ nhânCó rất nhiều người nếm trải vị đắng của thế gian, cảm thấy vô cùng khổ não, bèn tìm kiếm sự giải thoát nơi chùa chiền, nơi Thần Phật. Nhưng mà Phật gia có câu “Phật tại tâm trung”, cầu Phật là phải cầu tự tâm, người khác, Thần Phật là không có cách nào cho được. Cũng giống như đám mây bay trên trời kia, người ta làm sao có thể bắt nó xuống để ở quanh mình được đây?Người trần cầu Phật, là vì để Phật phù hộ, để cầu công danh, để cầu tiền bạc, để cầu bình an, để cần sống lâu, cầu nhiều phúc phận, tậm chí là tìm chốn giải thoát cho ẩn ức tâm linh. Người chân chính tín Phật, tu Phật, chân tâm cầu Phật thì hỏi có được mấy người?Người chân chính cầu Phật, chính là lấy tâm mà hướng Phật, thường xuyên suy xét, nhìn lại bản thân theo đạo lý được truyền thừa lại, thanh lọc tâm linh, buông bỏ đi những dục vọng này khác. Quá trình đó không có người nào làm thay được. Cũng chỉ có như vậy mới có thể cả ngày không phiền não, ưu một người không còn quá nhiều ham muốn, sống thanh đạm tiết kiệm, thì người ấy sẽ tự nhiên có được những phẩm chất đạo đức cao đẹp. Khi một người không có quá nhiều dục vọng, người ấy sẽ có ý chí mạnh mẽ và trí tuệ để minh tỏ mọi điều.“Tâm nhạt, người tự vui”, “Tâm nhẹ vạn sự tựa lông hồng”, nếu một người có thể hiểu và thực hành được đạo lý này thì mới có thể rời xa phiền não, sống cuộc đời tự do tự tại và an HòaXem thêmBậc trí giả Thanh tỉnh làm việc, hồ đồ làm ngườiBệnh dịch đáng sợ khiến một La Mã không có đối thủ phải suy tànBức thư cầu cứu vượt đại dương và dũng khí làm điều tử tếMời xem video Dục vọng được coi là bản chất sâu thẳm bên trong của chúng ta. Đã là con người thì ai cũng có dục vọng nhưng dục vọng chính xác là gì? Tác động với cuộc sống có điều nào đó tốt đẹp không hay chỉ khiến con người sa ngã vào sai trái? Làm thế nào để có thể kiểm soát được nó? Hãy dành chút thời gian tham khảo bài viết chia sẻ dưới đây để hiểu rõ hơn về vấn đề này nhé! Nhắc đến dục vọng, hầu hết mọi người đều nghĩ ngay đến những ham muốn về tình dục và thể xác. Điều này có ý đúng nhưng không đầy đủ và chính xác 100% vì bản chất và ý nghĩa của dục vọng không phải chỉ có thế. Dục vọng là thuật ngữ chỉ tất cả ham muốn của con người. Ham muốn khác với mong muốn bởi lẽ nó hướng theo chiều không mấy tích cực. Dục vọng là thuật ngữ chỉ ham muốn của con người Dục vọng bao gồm cả những ham muốn về vật chất như tiền tài, danh vọng, địa vị, tình cảm,… và ham muốn thể xác như tình dục. Hiểu đơn giản và chung chung chính là sự thỏa mãn bản thân. Mức độ ham muốn của dục vọng không phải bình thường mà ở mức rất cao khiến con người có thể bất chấp tất cả để đạt được điều mình muốn. Từ đó, dục vọng là từ ngữ được dùng cho những người có tham vọng và khao khát phải có được điều ấy bằng mọi giá. Họ sẵn sàng hành động sai trái để đạt đến mục đích cá nhân chứ không mấy quan tâm đến hệ quả có thể xảy ra. Và dục vọng thường sẽ tăng dần thay vì sự thoả mãn hay cảm thấy hài lòng. Khi 1 dục vọng nhỏ đạt thành, con người sẽ sẽ có những dục vọng lớn hơn với nhu cầu thỏa mãn cao hơn trong nhiều lĩnh vực. Dục vọng nói chung và dục vọng thể xác, ham muốn quan hệ tình dục không hoàn toàn giống nhau. Bởi lẽ không phải tất cả mọi người đều có ham muốn cao với tình dục. Bản chất 2 vấn đề này không thể đánh đồng nên chúng ta cần nhận thức, phân biệt rõ ràng. Đừng để bản thân sống và quen dần với lối suy nghĩ đen tối, suy diễn lệch lạc. Lúc ấy, nhiều người xung quanh sẽ âm thần đánh giá không tốt về tư tưởng cùng nhận thức của chúng ta. Điểm giống và khác nhau giữa dục vọng và cuồng dâm Nghe thì có vẻ khó tin nhưng đã có người đánh đồng dục vọng với cuồng dâm. Dục vọng và cuồng dâm thực tế không thể đánh đồng hay liên quan gì đến nhau. Lý do là bởi ý nghĩa của dục vọng rất lớn, bao gồm những ham muốn mang tính tiêu cực về cả vật chất, thể xác và tinh thần. Quan hệ tình dục để thoả mãn ham muốn nhục dục tất nhiên cũng thuộc về phạm vi đó. Cuông dâm là chỉ sự ham muốn khao khát tình dục cao độ Xem thêm Sự thật về “ấu dâm” không phải ai cũng biết Trong khi đó, cuồng dâm là một chứng bệnh rối loạn tình dục xảy ra ở cả nam và nữ giới. Người mắc chứng bệnh này có ham muốn tình dục cao quá mức người bình thường, không kiểm soát được ham muốn đó nên sẽ tìm mọi cách có thể nhằm thỏa mãn nhu cầu tình dục của bản thân. Họ thường sẽ quan hệ nhiều lần với tần suất liên tục. Đầu óc, tâm trí sẽ luôn nghĩ về quan hệ tình dục thay vì nhiều vấn đề khác. Hơn nữa, cuồng dâm là một trong những triệu chứng của rối loạn hành vi tình dục do nhiều nguyên nhân bệnh lý gây ra. Cuồng dâm có thể điều trị bằng phương pháp tâm lý và y học. Ham muốn tình dục xuất hiện ở người cuồng dâm nên cũng có thể coi là dục vọng. Tuy nhiên nó chỉ liên quan đến một khía cạnh của dục vọng trong trường hợp chủ quan do bệnh lý chứ không hoàn toàn phụ thuộc vào lý trí của con người. Điểm chung duy nhất của dục vọng và cuồng dâm có lẽ là việc có chứa sự ham muốn thể xác thông qua quan hệ tình dục. Kèm theo đó là việc khó lòng khống chế, kiểm soát ham muốn và có thể bất chấp mọi thứ để thoả mãn cơn ham muốn tột cùng. Trường hợp không kiểm soát như vậy ít nhiều sẽ gây ra nhiều tác hại tiêu cực cho chính chủ, cho mọi người xung quanh và ảnh hưởng đến xã hội. Dục vọng ảnh hưởng tới đời sống như thế nào Dục vọng thực chất chính là lòng ham muốn, mong muốn có phần tầm thường, không chính đáng về những nhu cầu của cá nhân của con người. Đã là con người thì dục vọng chính là bản chất, không ai không có. Tùy từng thời điểm khác nhau, chúng ta mới có thể nhận định dục vọng là xấu hay không xấu. Ví dụ như lúc còn bé, dục vọng đơn giản chỉ là những món quà bánh thơm ngon, trò vui chơi, giải trí. Cơ bản vẫn chưa mang sự tính toán hay bất chấp để có được. Dục vọng nó khiền con người ta có những hàng động sai trái Lớn hơn một chút, dục vọng bắt đầu tăng lên với những ham muốn về vị trí trong lớp học, trong một tập thể như thành tích học tập, thành tích trong công việc… hay tiền bạc, danh vọng, địa vị. Nói chung chính là cái mà con người chúng ta ham muốn có được. Khi dục vọng vượt quá mức độ nhất định, nó sẽ trở thành lối mòn dẫn dắt con người đến những suy nghĩ, lời nói và hành động sai trái. Dục vọng ở mức quá cao khiến những yếu tố bình thường không còn thỏa mãn nên khiến con người tìm đủ mọi cách, dù là tà đạo hay chính đạo để đạt được thứ mà mình muốn. Nó đã trở thành sự tham vọng bất chấp thủ đoạn. Ý nghĩa lúc này không hề tích cực mà chắc chắn sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc sống. Vậy nên, nhìn nhận khách quan và toàn diện thì dục vọng là con dao 2 lưỡi với sự tác động đa chiều đến cuộc sống như Khi ở mức vừa đủ và bản thân có thể kiểm soát được, dục vọng giúp con người đặt ra mục tiêu, mục đích cho 1 công việc hoặc vấn đề nào đó liên quan đến nhu cầu thỏa mãn của bản thân. Tác động tích cực chính là việc tạo ra động lực và cả áp lực để chúng ta cố gắng tìm cách hoàn thành các dự định hay những việc cần làm để đạt đến kết quả bản thân mong muốn. Khi dục vọng vượt mức kiểm soát, lý trí sẽ không còn sáng suốt nữa. Lúc đó, phần “con” sẽ vượt lên tầm vóc phần “người”. Bản thân chẳng khác nào con thú hoang bất chấp mọi hiểm nguy để bắt được con mồi. Ý chí sai lệch thì hành động không thể đúng đắn. Tâm trí chìm trong mù quáng sẽ khiến con người trở nên ích kỷ, bất chấp thủ đoạn và tối tăm, đáng sợ. Dục vọng có hai kết quả, nếu như được thoả mãn thì càng tham, tâm tham càng nặng, ham muốn có khi còn tăng cao hơn lúc trước. Còn nếu như dục vọng không được thỏa mãn, lấy ví dụ như khi đứa trẻ nó muốn một cái gì đó mà chúng ta không cho nó. Nó sẽ không kiềm được oán hận, quấy khóc. Dù không chính xác hoàn toàn nhưng con người thường như vậy, chỉ cần có lòng tham mà được thỏa mãn thì là tai họa, sẽ còn tham lam hơn so với trước đây. Nếu không được thỏa mãn thì không can tâm, oán hận và giữ nhiều suy nghĩ tiêu cực trong lòng. Dục vọng càng cao nó dễ khiến cho người ta rơi vào vực thẳm Dục vọng ngoài ra còn làm suy nhược ý chí con người. Giải thích đơn giản là người có ham muốn càng lớn thì áp lực càng nhiều. Dục vọng càng mạnh thì càng dễ bị ràng buộc chặt hơn và khi đã rơi vào vực thẳm dục vọng, người ta sẽ khó lòng thoát ra được. Dục vọng sẽ nhân cơ hội đó ăn mòn ý chí, làm sa đọa lương tri và hậu quả là biến người ấy thành nô lệ của ham muốn. Dục vọng dơ bẩn không thể kiểm soát có thể gây ra cả nhiều nguy hại và hậu quả đáng tiếc cho xã hội. Điều này gần như ai cũng hiểu được qua những ví dụ tham ô, tham nhũng, cưỡng hiếp, cướp tài sản,… hay đơn giản như nhiều vụ gian lận thi cử, những lời nói đối hay vu oan hãm hại người khác vì lợi ích của bản thân. Hệ quả là tinh thần, tương lai thậm chí tính mạng của người khác đều bị tác động. Con người thực ra giống như một bình nước, đổ nước bẩn vào thì sẽ được gọi là bình nước bẩn, đổ nước sạch vào thì chính là bình nước sạch. Ham muốn một khi nhiều lên thì thật sự là điều khó nói. Cuộc sống hiện thực đã cho chúng ta rất nhiều “tấm gương” vì dục vọng mà thương thân, bại danh, đánh mất uy tín và nhân cách của bản thân. Tâm trí mà chỉ chứa ích lợi cá nhân thì nhân cách hẳn sẽ không tốt đẹp hoàn toàn và ý chí cũng không mạnh mẽ. Làm thế nào để kiềm chế những dục vọng tầm thường Dục vọng xuất phát từ trong lòng mỗi người. Vì vậy, tự bản thân chúng ta hoàn toàn có thể kiểm soát dục vọng. Cách kiểm soát như thế nào hiệu quả? Dưới đây là một vài chia sẻ hữu ích tăng thêm động lực kiếm chế những dục vọng tầm thường các bạn có thể tham khảo Học cách hài lòng với những gì mình đang có Con người ai cũng có những ham muốn và hy vọng hay khát khao về một cuộc sống tốt đẹp hơn. Đây là động cơ đồng thời cũng là điểm tựa thúc đẩy chúng ta cố gắng và tiến lên từng ngày. Tuy nhiên, hy vọng và ham muốn không có nghĩa là bất chấp tất cả, không từ thủ đoạn kể cả dơ bẩn, trái luân thường đạo lý để đạt được mục đích. Sự cố gắng phải luôn song hành với những mục đích chính đáng. Nên học cách hài lòng với bản thân và những gì mình đang có Xem thêm Threesome là bệnh hoạn hay thú vui ngập tràn Hài lòng với những gì mình đang có không có nghĩa là sự nhụt chí và “đứng im”, không có ý chí cầu tiến, mong muốn để đạt được thành tựu cao hơn. Biết hài lòng ở đây được hiểu là khi có nhu cầu, ham muốn nào đó thì cố gắng để đạt được. Sau khi đã đạt được, bản thân nên học cách hài lòng với kết quả, hoặc nếu chưa đạt được kết quả như mong muốn thì hãy tiếp tục nỗ lực. Phải biết thế nào là đủ thì bản thân sẽ thấy cuộc đời thật nhẹ nhàng và không cho dục vọng cơ hội xâm chiếm, khống chế. Thấu hiểu và biết cách cho đi – nhận lại Cuộc sống luôn cần đến sự cân bằng. Vậy nên, nhiều chuyên gia tâm lý khuyên rằng mỗi khi muốn kiềm chế dục vọng, bạn hãy nghĩ đến bản thân mình, mọi người xung quanh và đặt mình vào vị trí của họ để cảm nhận. Đừng chỉ biết nhận mà không muốn cho đi, trả lại. Bởi lẽ khi trao cho người khác sự tử tế, lòng tốt và sự yêu thương, bạn sẽ tìm thấy sự lạc quan, tích cực hơn trong cuộc sống. Hãy thử đứng ở vị trí của người khác, bạn cũng sẽ cảm nhận được phần nào tác động của dục vọng bản thân đến họ nếu không thể kiềm chế. Chỉ khi thực sự đứng ở vị trí của phía bị tác động từ dục vọng của chính mình và học cách thấu hiểu, dục vọng với những ích kỷ, tham lam và danh lợi của chúng ta mới được kiềm chế lại một cách hiệu quả. Không nên lôi kéo và ép buộc bản thân Dục vọng tiêu cực thường là những ham muốn mà chúng ta không thể với tới nhưng lại khao khát đạt được nó. Chính vì vậy, không nên ép buộc bản thân phải đạt được những gì vượt ngoài khả năng và sự nỗ lực. Hãy luôn tự đặt các câu hỏi liệu mình có thực sự cần điều ấy hay không? Mục đích mình đang hướng tới có đáng để bất chấp mọi thứ? Nó là tốt hay chỉ là cám dỗ có thể lún sâu và lầm đường lạc lối? Hãy sống đúng bản chất con người của bạn Đừng nên một mực chăm chăm vào thứ mình mong muốn và để cho nhu cầu ham muốn lấn át lý trí. Thay vào đó, bản thân hãy loại bỏ sự cám dỗ, lôi kéo và nghĩ đến những điều khác để dần quên đi nhu cầu của mình. Không phải tất cả mọi thứ bản thân hay ai đó cho rằng tốt đều là cần thiết cho cuộc sống của chúng ta. Biết chấp nhận và buông bỏ những điều không cần thiết, buông bỏ những ảo tưởng xa vời là điều cần làm, nên làm để kiềm chế và xoá bỏ dục vọng. Hướng bản thân đến suy nghĩ tích cực Dục vọng có thể khống chế được bằng lý trí và sự tỉnh táo. Khi trong lòng kiên định, bất cứ tác nhân nào cũng không thể ảnh hưởng bao gồm cả hành động, lới nói của người khác lẫn lý trí của chính bản thân. Không bị động lòng, không lung lay điều mình đã chọn, chắc chắn dục vọng sẽ bị “vô hiệu hóa”. Ham muốn tột cùng dẫn đến những điều thiếu kiểm soát cũng không có cơ hội hình thành. Bên cạnh đó, dục vọng cũng thường dễ dàng chi phối những người có cái nhìn tiêu cực về cuộc sống. Lý do là khi suy nghĩ tiêu cực, chúng ta sẽ thấy rất khó chịu khi không đạt được những ham muốn ấy. Từ đó, tâm không tĩnh, lý trí không kiên định nên vẫn bất chấp làm mọi thứ kể cả hành động sai trái để đạt được mục đích. Do vậy, hãy học cách suy nghĩ tích cực, bạn sẽ dần dần loại bỏ được những dục vọng sâu thẳm bên trong. Chữa trị đúng cách nếu mắc vấn đề bệnh lý Có nhiều trường hợp, dục vọng dâng cao, mất kiểm soát là do các căn bệnh liên quan đến tâm lý, bệnh lý. Lấy ví dụ như chứng cuồng dâm mọi người ghê sợ, lên án. Hiểu đơn giản là vì tâm thần, tâm lý không được bình thường nên bản thân luôn tồn tại những ảo tưởng, ham muốn cố chấp khó hoặc không thể kiềm chế. Từ đó bộc phát thành lời nói cùng những hành động sai trái, đi ngược lại luật pháp, nhân tính và đạo đức con người. Những trường hợp đó đều có rào cản và tác nhân chi phối dục vọng nhất định. Tự vượt qua để kiểm soát hoàn toàn là điều cực kỳ khó khăn. Do vậy, khi cảm thấy bản thân đã gặp vấn đề tâm lý, không thể kiểm soát suy nghĩ, mong muốn, bạn nên tìm đến sự giúp đỡ của các bác sĩ, chuyên gia để kiểm tra, phân tích và thực hiện theo phác đồ điều trị hợp lý, đảm bảo hiệu quả cao hơn. Nghĩ đến luật pháp và quan hệ nhân – quả Luôn sống theo hiến pháp và phát luật được hiện hành Chúng ta đang sống trong xã hội có pháp luật. Mọi hành động sai trái dù nặng hay nhẹ nếu vi phạm pháp luật đều có thể bị phạt hành chính hoặc hình sự. Trong khi dục vọng nếu vượt quá mức tự kiềm chế hoàn toàn có đủ khả năng khiến con người mất tự chủ và làm ra nhiều hành động vi phạm pháp luật, vi phạm đạo đức như mua bán chức quyền, mua thành tích, tham ô, nhận hối lộ, cưỡng dâm,… thậm chí giết người. Dù có giấu diếm kỹ càng đến đâu thì “cây kim trong bọc lâu ngày sẽ lòi ra”. Hành động sai trái sớm muộn cũng sẽ bị phơi bày ra ánh sáng. Lúc đó, không chỉ danh dự, công việc bị mất đi mà bản thân có thể đối mặt với cuộc sống lao tù. Người thân vì vậy cũng sẽ gặp ảnh hưởng tiêu cực trước sự soi mói, đánh giá của xã hội. Vậy nên, hãy tỉnh táo để nhận thức đầy đủ những điều này, biết lo biết sợ và kiềm chế lại mọi dục vọng tầm thường một cách kịp thời. Như vậy, bài viết đã cung cấp những thông tin đầy đủ và khách quan theo phân tích và thực tế về dục vọng. Hy vọng chia sẻ này đã giúp các bạn nhận thức chính xác và đầy đủ hơn về vấn đề này. Hãy cố gắng kiềm chế những dục vọng tầm thường, vượt lên cám dỗ và ham muốn. Nếu vẫn còn thắc mắc, đừng ngại để lại bình luận hoặc nhắn tin trực tiếp. Chúng mình sẽ cố gắng phản hồi nhanh nhất, chính xác nhất! Bài viết liên quan Quan hệ tập thể có vi phạm pháp luật không Cách để trở thành Bad girl chính hiệu Các kiểu Sugar Bayby phổ biến hiện nay Xã hội Thứ năm, 3/10/2013 0749 GMT+7 0749 3/10/2013 Ngày họ bước qua cửa khẩu biên giới, đến với các sòng bạc ở Campuchia, họ là "ông hoàng, bà chúa", sống ở thiên đường, ăn sung mặc sướng. Nhưng thường không lâu sau, cháy túi, vay mượn lần hồi để chơi tiếp. Và kết cùng, "thiên đường" lập tức biến thành "địa ngục", những "ông hoàng, bà chúa" bị đối xử tàn bạo như những tù nhân trong các phòng biệt ông thanh niên bị đánh đập dã man, phụ nữ thì trở thành nô lệ tình dục cho bọn đầu gấu "cai ngục". Đó là tường trình của các nạn nhân may mắn thoát chết trở về từ "địa ngục sòng bài" Campuchia. Quang cảnh trong một casino bên Campuchia. Viễn cảnh "thiên đường" của "ông hoàng, bà chúa" Anh SN 1973, ngụ quận Thủ Đức vẫn còn nguyên nét kinh sợ sau những ngày tháng nếm mật đắng ở những phòng biệt giam của casino Longlaichhueng Svay Riêng, Campuchia, cách cửa khẩu Dinh Bà Đồng Tháp khoảng 3-4 km. Gia đình anh vừa phải mang 200 triệu đồng qua Campuchia để chuộc con về, sau khi anh "đốt" tại các casino không dưới 2 tỷ đồng. Anh N. run run kể lại "Lúc đầu theo bạn bè qua đó chơi, rồi chẳng biết máu cờ bạc dính vào người tôi lúc nào không hay. Dường như những chuyến đi qua biên giới có sức hút rất lạ kỳ, ngoài chuyện máu mê cờ bạc thì ở bên đó người chơi như tôi được phục vụ "tận răng". Ở casino bên đó, có nhiều hình thức chơi bài, nhưng người Việt chơi nhiều nhất là bài cào Thái - Baccarat. Người chia bài sẽ chia hai tụ, người chơi muốn lựa bên nào cũng được, do đó khi bị thua người chơi chỉ nghĩ là do mình chọn không đúng hoặc xui xẻo thôi. Tuy nhiên, hình thức chơi này lại khiến người chơi thua rất nhiều và rất nhanh vì không giới hạn tiền chơi - chẳng hạn với một phòng VIP người chơi có thể đặt từ 30 tới 50 ngàn USD một lần chơi là chuyện bình thường. Khi thấy con bạc như tôi bắt đầu cháy túi, đám "cò mồi", "cái bang" sẽ dụ dỗ chỉ dẫn đến những chỗ vay tiền rất dễ dàng và cứ thế vay tiền rồi lại thua trắng. Anh N. còn cho biết, ở các casino thường có nhiều nhóm người liên kết chặt chẽ với nhau để "chăn dắt" con bạc và việc ăn chia cũng rất rõ ràng. "Khi bị đưa về casino Longlaichhueng, tôi vay 10 ngàn đô để chơi bài, những tên đưa tôi tới casino này sẽ nhận được 2 ngàn đô như là khoản tiền hoa hồng. Còn 8 ngàn đô thì bọn chúng sẽ không đưa hết cho người vay để chơi mà người vay chỉ được cầm 4 ngàn đô - nhưng số tiền này lại được quy ra "phỉnh" gấp đôi tức là bọn chúng tính 1 đô bằng 40 ngàn đồng tiền Việt chứ không phải theo giá trị 1 đô la bình thường. Tuy nhiên, khi người chơi đã thua hết 4 ngàn phỉnh này thì 4 ngàn phỉnh còn lại sẽ thuộc về bọn chúng, giống như một hình thức chia chác. Theo đó, đám người đưa con bạc tới rồi sau đó giam giữ sẽ ký trên giấy tờ với casino có nhận 4 ngàn đô tiền phỉnh. Sau này khi lấy lại được 10 ngàn đô do người chơi trả gia đình người chơi thường phải cầm tiền qua chuộc người về, đám người này sẽ trả lại cho casino 4 ngàn đô… Đây là cách thức phối hợp làm ăn của bọn chúng và gần như con bạc nào phải vay mượn tiền cũng đều phải thực hiện theo kiểu đưa cổ cho kẻ khác chém như vậy. Đương nhiên sau những cơn say cờ bạc và vay mượn trắng tay, các con bạc đón nhận hậu quả là phải "cầm mạng" tại các phòng "biệt giam" chờ, người thân mang tiền qua chuộc về. Phòng biệt giam và những trò tra tấn, hành hạ tình dục Và thực tế thời gian anh N. bị giam giữ ở phòng ''biệt giam'' luôn có từ 25-30 người cả nam lẫn nữ cùng cảnh ngộ như anh, dưới sự "quản ngục" của khoảng 6-7 thanh niên hung tợn, ác ôn. Trong những căn phòng nhỏ kín mít, chỉ trên dưới 10m2, từ 5 - 8 con bạc chen chúc nhau ở, không chăn màn, đồ dùng cá nhân. Khẩu phần chỉ là để giúp nạn nhân cầm hơi, không chết vì đói. Hằng ngày, cứ vài tiếng đồng hồ, các con bạc lại bị đánh một lần. Mỗi lần đánh, chúng đều bật điện thoại và gọi về Việt Nam cho người thân của những con bạc nghe để hối thúc mang tiền sang. Song song với màn đánh đập tàn bạo là những lời chửi bới, hù dọa rợn người của đám "cai ngục" "Nếu gia đình tụi bay không đem tiền qua trả nợ, đàn ông sẽ bị cắt tay, cắt chân, mổ bụng lấy nội tạng bán sang Trung Quốc, còn phụ nữ sẽ bị bán vào động mại dâm".Ở vài hôm, các nạn nhân trong đường dây "cầm mạng" lại được luân chuyển sang những phòng khác để tránh chuyện con bạc ở chung lâu ngày và tạo mối quan hệ thân quen. Casino New World - nơi anh N. qua chơi lúc đầu và thua khá nhiều tiền ở đây. Anh N. rùng mình nhớ lại "Mỗi lần bọn đầu gấu mở cửa hùng hổ lao vào là chúng tôi trên người mặc mỗi chiếc quần đùi, hai tay phải chắp ra sau lưng, ngồi sát vào tường để cho bọn chúng thỏa sức đánh đập bằng dây nịt da, cây gỗ vuông, ống nước bằng sắt… cũng có khi chúng đấm đá bằng tay chân… Nói chung là đủ kiểu hành hạ, phụ thuộc vào sự "hứng thú" của bọn chúng. Với đàn ông đã khổ sở cùng cực, nhưng phụ nữ thì còn đau đớn nhục nhã hơn nữa khi trở thành nô lệ tình dục cho đám đầu gấu này". Chính sự tra tấn, đánh đập tàn bạo như thế trong một thời gian dài nên gần như các nạn nhân đều bị suy kiệt sức khỏe. Có người đã bị đánh chết dưới đòn roi của bọn chúng, và cũng có người do không chịu nổi sự đau đớn đã tự tìm đến cái chết… Nhắc tới đám đầu gấu, ông SN 1963, ngụ quận Tân Phú, TPHCM vẫn còn nguyên nỗi ám ảnh. Ông không hề chơi ván bài nào nhưng chỉ vì người bạn bị gài rồi thua cháy túi từ Casino 7 tầng gần cửa khẩu Xa Mát về Casino Long Lai Chhueng mà chịu trận. Cách đây 2 tuần, ông cùng 2 người nữa đã trốn thoát thành công khỏi địa ngục trở về an toàn Chúng tôi sẽ đề cập chi tiết cuộc trốn chạy sinh tử này trong bài viết kỳ 2 - PV. Trong những tên đầu gấu tra tấn và đánh đập nạn nhân thì tên "hung máu" nhất mà ông cũng như tất cả "tù nhân" khác đều khiếp hãi là Hải mà ông B. thường gọi là "chó điên". "Từ đầu tháng thứ 2, thằng "Chó điên" xuất hiện, tên này rất hung dữ, bất kể nam hay nữ nó đều ra tay đánh đập dữ dội nên mọi người rất khiếp sợ. Riêng nữ giới thì nó bắt đầu hành hạ tình dục. Mỗi lần cứ nghe tiếng mở khóa cửa là mọi người run bần bật vì không biết chuyện gì sẽ xảy ra với mình", ông B. không nén nổi cảm giác ghê sợ. Trường hợp xảy ra với vợ chồng chị SN 1989, ngụ Bến Cầu, Tây Ninh trước khi bị giam giữ ở Longlaichhueng lại theo một phương cách khác, dù cũng khá giống "kịch bản", bị gài của ông B. và người bạn của mình. Theo chị T. kể thì ngày 26/6/2013 chị cùng chồng là anh SN 1985 và hai người bà con nữa từ Tây Ninh qua cửa khẩu Xa Mát để chơi bài ở casino 7 tầng và bị thua hết 5 ngàn đô tiền mặt cầm từ nhà đi. Sau đó cũng vì nghe lời dụ dỗ ngon ngọt của đám cò mồi, có một nơi cho mượn tiền chơi bài dễ dàng, không phải thế chấp hay giấy tờ gì..."Chúng tôi lên một chiếc xe du lịch đi 3 tiếng đồng hồ mới tới nơi, sau này tôi mới biết đó là casino Longlaichhueng đã bị rút giấy phép từ trước đó. Biết là đã rơi vào "tròng" của bọn xấu nhưng chúng tôi vẫn phải cắn răng mượn tiền của chúng để chơi bài tiếp, nhưng rồi ai cũng biết kết cục và thực tế là chúng tôi đã thua hết trong lần qua Campuchia đánh bài này vợ chồng chị T. đã thua tổng cộng hơn 11 ngàn đô - PV. Bắt đầu từ đó là quãng thời gian kinh hoàng. Chồng tôi bị đánh đập tàn nhẫn, tôi cũng bị hành hạ tình dục", chị T. run sợ kể lại. Lá đơn tường trình lại mọi chuyện của ông Điều kinh hãi hơn là do vợ chồng chị T. bị giam giữ ở hai phòng chỉ cách nhau một bức tường nên mọi động tĩnh của nhau cả hai đều biết. Chồng bị đánh đập thì vợ xót xa, vợ bị hành hạ thì chồng cắn răng uất ức. Những ký ức kinh hoàng này có lẽ sẽ chẳng bao giờ phai mờ trong tâm trí của vợ chồng chị. Theo chị T. thì mỗi lần cửa phòng mở ra, cũng như bên phòng nam, tù nhân nữ cũng phải ngồi quặt hai tay ra đằng sau dựa lưng vào tường. Và khi tên ai được chúng gọi lớn "đi ra gọi điện thoại về nhà" sẽ bị chúng đưa qua một phòng kín riêng. Chẳng ai nói ra nhưng người được kêu tên cũng hiểu rằng mình sẽ bị bọn "cai ngục" đưa đi để cưỡng hiếp. Thường thì mỗi ngày một người ít nhất bị gọi tên một lần. Nhưng cũng có ngày họ bị điều đi "nghe điện thoại" tới 2-3 lần... Cứ như thế cả phòng có năm nạn nhân nữ đều trở thành nô lệ tình dục cho 6-7 tên đầu gấu "cai ngục", ngoại trừ một phụ nữ già yếu tầm tuổi 53-55 là bọn chúng "bỏ qua". Nhớ lại quãng thời gian kinh hoàng đó, chị T. tủi hổ "Những người chống cự không đồng ý thì sẽ bị chúng đánh đập, bỏ đói. Sau những đòn roi rồi cuối cùng ai cũng phải ngoan ngoãn chiều theo bọn chúng nếu còn muốn sống để có ngày trở về nhà"… Câu chuyện thực tế đầy máu và nước mắt của những người may mắn được trở về từ "địa ngục" này chắc chắn sẽ là bài học "nhãn tiền" cho những ai còn máu mê cờ bạc với ước vọng kiếm tiền làm giàu từ những trò đỏ đen bên đất lạ quê người. Theo Công An Nhân Dân sòng bài nô lệ tình dục Campuchia Bạn có thể quan tâm Ai Cập gần 3000 năm đất được các vị thần chúc phúc, dồi dào tài nguyên về người và của, quanh năm mưa thuận gió hoà, sông Nin dâng lên cùng tôm cá, con người hiền hậu giàu lòng vị tha và luôn sẵn sàng giúp đỡ những kẻ khốn có thật là như vậy không?– Ha…ha…ah…ahh…Trong căn phòng tối ngập tràn ánh trăng là hình bóng phản chiếu của một thiếu niên, ánh sáng yếu ớt đổ dài lên tấm lưng, cơ thể trong ánh sáng mờ càng thêm yêu mị bởi những giọt mồ hôi lấp loáng, tiếng rên rỉ si mê hoà cùng nhịp thở dốc, thiếu niên ngồi trên người gã đàn ông không ngừng đưa đẩy hông mình, cười thích thú “Ngài mệt sao? Chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu thôi mà, ta vẫn còn muốn nhiều hơn… nhiều hơn nữa…”. Giọng nói lả lơi khản đặc nỉ non trên thân thể gã đàn ông.“Chậm… chậm đã…”. Đưa tay giữ lấy hai cổ tay nhỏ đang chống trên người mình gã kéo thiếu niên ôm vào lòng, điên cuồng ra vào “Yêu nghiệt…ngươi đúng là yêu nghiệt… Khốn kiếp!”. Áp chế thiếu niên dưới thân không ngừng đưa đẩy, nuốt trọn mọi thanh âm rên rỉ sung sướng của thiếu niên, sức lực mạnh mẽ ập đến như muốn nghiền nát cậu khiến đôi tay vươn tới kéo mạnh tấm rèm mỏng manh xuống, xé Trông ngươi chơi rất vui ha?“Cái gì?!”. Gã đàn ông kinh ngạc ngẩng đầu lên, quát “Ngươi là ai? Làm thế nào ngươi vào được đây hả?”.“Thô lỗ quá đấy, câu đó phải do ta nói mới đúng”. Bước xuống từ ban công ngập ánh trăng, những ngọn gió phiêu đãng làm mái tóc vàng lay động, một đôi mắt xanh thẳm đầy ý cười cùng giọng điệu khinh thường “Ngài có thể đừng tuỳ tiện mang nô lệ của ta đi trong khi ta bận bù đầu được không? Ngoài ta và người đặc biệt’ thì hắn sẽ cắn chết bất kì ai dám đè hắn xuống đấy”.– Ngươi nói cái…!!“Sỗ sàng quá, Hikaru”. Giọng nói khàn đặc vang lên, lạnh lẽo nhưng phóng túng cùng tiếng cười âm trầm “Cứ mỗi lần ta sắp được ăn no là ngươi lập tức xuất hiện phá đám. Ngươi muốn ta nhịn đến chết ư?”. Trong ánh trăng mờ ảo thiếu niên chống hai tay ngồi dậy, nét cười câu dẫn tiến sát lại gương mặt của gã đàn ông “Ngài làm sao vậy? Sao lại im lặng rồi? Không phải ngài sướng đến chết đấy chứ…”.Toàn thân gã đàn ông run lên khe khẽ, mồ hôi lạnh túa ra đầy trán còn thiếu niên bên cạnh như chẳng hay biết gì còn dang rộng tay ôm lấy gã, khiến nơi đó đâm sâu hơn làm cậu thốt lên tiếng rên lớn, cả người run lên bần bật.– Ah… tuyệt… nó…hư…sâu quá…“… Haizz…”. Hikaru đỡ trán thở dài một hơi, giọng bình thản nói “Xong chưa? Nửa tiếng nửa lính gác đổi phiên trực là phát hiện ra ngay, lúc đó chúng ta không rời đi kịp đâu”.– … Ha ha… biết mà…Sắc mặt của gã đàn ông càng lúc càng tốt, thiếu niên lưu luyến để lại trên trán gã một nụ hôn cùng ý cười lạnh lẽo “Ngủ ngon nhé, đức ngài của ta”.Xoẹt!Âm thanh bén ngọt cứa vào da thịt, thân thể to lớn của gã đàn ông bị thiếu niên đẩy nhẹ ngã ngửa về sau kéo theo côn thịt ấm nóng cùng chất dịch bắn thẳng lên khắp người thiếu niên.“… Ha, chết đến nơi vẫn ra được chừng này, đúng là gã dâm loạn…”. Thiếu niên cất tiếng cười khúc khính, những ngón tay giơ lên chạm vào thứ tinh dịch trắng đục ấy, cười cợt với Hikaru “Này, trông ta thế nào, chủ nhân?”.Soạt!Một tấm rèm được ném lên người thiếu niên.“Trở về ta sẽ tính sổ với ngươi”. Hikaru ôm lấy thiếu niên bế cậu lên bằng hai tay, hương rượu thoang thoảng khiến cậu cau mày “Ngươi dùng thuốc?”.Đôi mắt đỏ thẫm loé lên tia sáng “Gã đó ép ta”.“Khốn kiếp!”. Mắng lên đầy tức tối, Hikaru bế người nhảy lên bệ ban công, gió cùng ánh trăng phủ lên người cậu, đôi mắt xanh thẳm suy tư nhìn thành phố này “Mong rằng sau khi kẻ này chết thì số thuốc phiện ở đây sẽ không được thu mua”.Thiếu niên rướn mặt lên thì thầm vào tai Hikaru.– Về nhanh đi, ta muốn ngươi.“Ngậm mồm vào cho ta, Yami!”. Hikaru phát cáu nghiến răng, chân dậm nhảy lao vào không trung “Trở về ta sẽ rửa sạch ngươi… Toàn bộ!”.Tiếng cười âm trầm khẽ khàng trong bóng tối, thân ảnh đen khuất vào màn đêm, báo hiệu cho một trận hỗn loạn cùng tin tức về cái chết của một tay buôn nô lệ khét tiếng.**************************– Này, ngươi đã nghe gì chưa? Ông chủ nô lệ ở thành phố bên cạnh bị giết rồi đấy.– Ờ, ta nghe rồi. Hình như là bị giết trong lúc đang đùa giỡn với nô lệ của mình.– Hm? Nhưng ta nghe bảo không hề có nô lệ nào trong phòng hắn ta mà!“Chắc chắn là đã bị sát nhân cưỡm đi rồi, hoặc là bị thủ tiêu”. Hai gã vừa bàn tán sôi nổi vừa mở cửa bước ra bồn tắm lộ thiên “Ngay cả cận vệ cũng không thấy ai ra vào thì chỉ có thể bị tên sát nhân đó mang đi…”.– Ahhhh! Chậm… chậm đã… chỗ đó…gư!Hai gã thương nhân thót tim trợn to mắt hơi nước nóng mờ đục, thân ảnh thiếu niên bị đè xuống thành bồn tắm, nước da trắng óng ánh nước khiêu khích dị thường, hông bị người sau lưng giữ chặt hết kéo vào rồi lại đẩy ra.– Ca…– Cái…“Hở? À, là hai vị sao?”. Người sau lưng vuốt ngược mái tóc vàng của mình lên, đôi mắt xanh thẳm cười cười “Xin lỗi đã làm phiền nhưng ta mới tìm thấy được nô lệ của mình, đây chỉ là chút trừng phạt nhỏ đối với thứ nô lệ dâm đãng này thôi”. Cậu kéo thiếu niên ngồi dậy đối diện với mình, chôn sâu hơn vào trong cái hang ấm nóng kia, cười lịch thiệp “Hai vị cứ tự nhiên, ta không ngại để người khác thấy đâu”.“À… chắc… chắc không đâu…”. Một trong hai người đỏ mặt xua xua tay rồi lôi kéo kẻ kia cùng mình rời đi.– Đó là cậu thương nhân trẻ ngoại quốc mới đến đây mấy ngày trước đúng không?– Phải phải, thấy hắn thì lượn nhanh, ở lại lâu chúng ta sẽ bị ức chết đấy!“Ha…ha ha…”. Gục đầu lên vai Hikaru bật cười đến run rẩy cả người, Yami liếc mắt thông cảm “Không thể trách bọn họ được, không chỉ ta mà ngươi cũng thuộc loại câu dẫn người khác đấy, Hikaru”.“Im miệng, Yami chết tiệt!”. Hikaru thở dốc nâng mặt lên, lạnh lùng nhìn vào mắt người đối diện “Tan hết thuốc chưa hả? Hết rồi thì cho ta rút ra nhanh”.“Ngươi không thấy sướng sao? Biết bao nhiêu kẻ muốn được chết khi ở bên trong ta đấy”. Quàng hai tay quanh cổ Hikaru, đôi chân kẹp lấy hông của cậu, Yami cười cao ngạo nói “Ngươi là kẻ duy nhất còn sống sau khi đã tiến vào nơi này đấy, nên lấy làm vinh hạnh đi”.Nở một nụ cười tức giận cùng gân xanh chạy rần rần bên trán, Hikaru tóm hai chân Yami kéo ra khỏi người mình “Vậy hả? Ta cảm thấy may mắn cũng đúng, thà chơi ngươi đến cao trào còn hơn để ngươi đem tinh dịch ra bên trong ta, ta không dám nhận ân huệ ấy đâu”.Yami nở nụ cười thích thú, bên trong ép côn thịt của Hikaru lại khiến cậu ta phát hoảng “Yami, ngươi!”.“Cứ ra đi”. Yami buông lời nói mời gọi, trước ánh mắt tức tối của Hikaru cậu biết rõ người ở thế thượng phong chính là cậu, rằng cậu đã làm chủ trong tình huống này “Cho đến khi ta tìm được người thoả mãn khao khát của ta, ngươi sẽ là món đồ chơi để ta đùa giỡn nhé, chủ nhân đáng kính”.Hikaru nghiến răng nhịn xuống “Ta thực sự sẽ chơi ngươi đến chết đấy!”.Yami nheo mắt lại, ôm lấy Hikaru “Cứ thử đi, ta sẽ lôi ngươi theo xuống tận cùng địa ngục”.Một nụ cười mỉm nở ra trên gương mặt tuấn tú của Hikaru, Yami bất giác buông tay để cậu ta tách khỏi mình, lạnh lùng nhìn “Ngươi lại thay đổi”.“Ta không muốn cùng ngươi đi quá đà, Yami”. Hikaru chống tay ngồi lên thành bồn tắm, thử dài nói “Ta đã bảo rồi, ngươi có thể phóng túng chơi đùa tuỳ thích nhưng chỉ có một người ngươi không thể bỏ mặc, phải vì người đó mà sống sót”.“Hm… ý ngươi là về người đặc biệt’ của ta sao?”. Yami nhếch miệng khinh thường nhìn Hikaru “Ta không quan tâm đó là kẻ nào, người đặc biệt’ của ta sẽ do chính tay ta chọn, ta không chấp nhận bị cái gọi là vận mệnh ràng buộc đâu, ngươi hiểu rõ điều đó, Hikaru. Ta không cần nữ nhân yếu đuối!”.“Yami…”. Hikaru đưa tay lên gãi đầu bối rối, đôi mắt xanh thẳm nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ thẫm của Yami “Ngươi không thể chạy trốn được người đó, Yami. Đó chính là vận mệnh mà các vị kia đã tiên đoán cho ngươi, cho dù ngươi không chấp nhận đi nữa”.– Câm trừng mắt nhìn Hikaru đầy giận dữ “Kẻ đó là một linh hồn yếu đuối, ngươi không hiểu hả, Hikaru?”. Cậu đi đến tóm lấy vai Hikaru lắc mạnh, nghiến răng quát “Ta không cần kẻ yếu đuối bên cạnh. Ta cần sức mạnh để giết tất cả những kẻ làm ô uế vùng đất này, một kẻ yếu đuối chỉ là thứ cản đường. Hikaru, nếu ngươi không có tài năng thì ta đã giết ngươi từ lâu rồi. Xem lại những lời ngươi vừa nói đi!”.– … Thật nóng tóm lấy cổ tay của Yami, nghiêm mặt lại “Yami, ngươi ghét kẻ yếu đuối nhưng ngươi đừng quên nên không có thứ thuốc phiện đó ngươi tuyệt đối không có đủ sức mạnh để giết chết những kẻ to lớn hơn ngươi”. Cậu dồn sức vào bàn tay “Cánh tay của ngươi không đủ sức để vung kiếm đâu”.Bốp!!Sau khi tống vào mặt Hikaru một đấm Yami tức tối bỏ đi cùng y phục của mình, mặc kệ Hikaru bất tỉnh nhân không cần người đặc biệt’…ta không cần kẻ yếu…Yami nghiến răng phẫn nộ trước những lời tiên đoán hoang đường Nếu như người đặc biệt’ của ta là kẻ yếu đuối thì ta sẽ dùng chính đôi tay này khiến hắn sống không bằng chết!**************************Thủ Phủ Tebe, trung tâm thương mại bậc nhất của Ai phú và nhộn nhịp với vô số các mặt hàng từ mọi vùng đất đều được đưa về đây buôn bán, dòng người chen vai nhau như trẩy hội để thu mua những món hàng đẹp mắt nhất, ưng ý cả nô lệ.– Oi oi oi! Nhìn kìa! Da trắng đó!– Trông nhỏ con thật đấy, có đúng là 16 tuổi không vậy?– Nhìn ngon mắt quá!“Các vị, thưởng lãm miễn phí, chủ nhân của ta vô cùng hào phóng trong việc này. Nhưng mà…”. Gã đàn ông cao to đứng ngay bên cạnh lồng gỗ khảng khái nói to, đi đến nắm tóc nô lệ kéo mặt lên cho tất cả cùng chiêm ngưỡng “Bất kì vị nào muốn mua vui với nó thì phải chi kha khá tiền đấy, và không phải lúc nào chủ nhân của ta cũng phóng khoáng thả nô lệ xinh đẹp này ra cho các vị thưởng thức đâu”.Gương mặt nhỏ nhắn phối cùng cơ thể mảnh mai, nước da trắng hồng không có lấy một vết sẹo nào nhìn mềm mịn thích mắt, khuôn ngực phập phồng cùng hai điểm anh đào hồng nhuận, chiếc eo nhỏ bé ấy tựa hồ chỉ cần dùng lực quá mạnh sẽ bẻ gãy nó làm đôi, dưới ánh nắng nóng từng giọt mồ hôi trượt dài qua từng đường nét thân thể càng thiêu đốt ánh mắt người lệ kia chẳng khác nào một con thú nhỏ xinh đẹp được đem ra trưng bày cho một đàn ôm cổ Hikaru, cả người hoàn toàn dựa vào cậu ta, đôi mắt đỏ thẫm hững hờ nhìn quảng trường đang náo loạn vì nô lệ kia.“Nô lệ của ngươi đúng là xinh đẹp thật đấy, Hikaru-dono”. Gã đàn ông tóc trắng với những vết sẹo dài ghê rợn trên mặt nâng ly rượu lên hướng về phía Hikaru “Mà không chỉ nô lệ, ngài đây trong mắt những người chọn hàng như ta cũng là cực phẩm”. Đáy mắt loé lên tia sáng khi lướt nhìn khắp người của Hikaru.“Ngài đúng là khéo đùa, ta chẳng qua cũng chỉ là con người, nào dám nhận mình ngang hàng với nô lệ xinh đẹp dưới quảng trường kia của ngài chứ, Bakura-dono”. Hikaru dùng ly rượu che đi nụ cười khúc khích của mình, liếc nhìn xuống quảng trường “Nhưng không phải hơi đáng tiếc sao? Một nô lệ có cơ thể xinh đẹp như vậy lại đem cho lũ tầm thường chạm vào thì có chút…”.“Là nó mong muốn được như vậy”. Bakura cười thích thú chống cằm nhìn xuống “Đêm qua nó lén vào bếp trộm thức ăn đem cho lũ ăn xin, bị thuộc hạ của ta tóm được. Ta đã cho nó chọn hình phạt, nó đã bảo nó chấp nhận mọi hình phạt thế nên ta cho nó hình phạt nhẹ nhàng nhất – làm đồ chơi cho lũ người hạ đẳng một ngày”.Hikaru nhếch miệng tỏ ra khá hứng thú “Nghe thú vị đấy, chắc ta cũng nên chiêm ngưỡng cách dạy dỗ nô lệ của ngài để có gì còn trở về dạy lại cho nô lệ xinh đẹp của ta nữa chứ”. Vừa nói vừa ôm hông Yami trước ánh nhìn dò xét của Bakura.– Nào nào nào! Các vị khách của ta! Phần hay nhất đến liền đây!!Gã đàn ông cao to nâng cằm nô lệ xinh đẹp lên, đưa tay giựt ra băng vải trắng, đôi mắt của nô lệ từ từ mở ra, đám đông đang náo loạn vì tò mò đột nhiên im bặt, đứng chết lặng tại mở to mắt kinh đôi mắt màu tín sáng ngời, ánh nhìn trong veo sợ hãi đối diện với mọi người, thiếu niên đó ngẩng đầu nhìn xung quanh như đang tìm gì đó, ngay khi ánh mắt nhìn đến chỗ Bakura lập tức mím môi cúi mặt xuống, run rẩy.– Yaaa! Mắt tím kìa!!– Khốn kiếp! Quá đẹp!!– Ta mua! Ra giá đi!! Ta muốn chơi đùa với nó!!!Đám đông điên cuồng xông tới hỏi gió, hệt như những con thú đói khát nhìn thấy miếng mồi ngon trước mặt. Thiếu niên sợ hãi đến rơi lệ nhưng vẫn cắn môi không phát ra bất kì âm thanh nào.“Hô hô, mới vậy đã doạ nó phát khóc rồi”. Bakura vui sướng cười ra tiếng, búng ngón tay ra hiệu cho tên thuộc hạ sau lưng, gã liền gật đầu cầm cung tên bắn một phát xuống góc đài gỗ giữa quảng là ám hiệu!Yami nhìn chằm chằm diễn biến dưới đó.– Này, Bakura-dono, ngài thực sự để bọn người thô bỉ đó chơi nô lệ của ngài tại đây sao?Một gã cao to bụng phệ bước lên, dúi vào tay gã trông coi một túi tiền nặng rồi tiến tới chỗ nô lệ đó, không chỉ đôi mắt nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống thiếu niên mà miệng cũng bắt đầu chảy dãi.– Hikaru-dono đừng lo, nơi này không thiếu những khung cảnh như loảng xoảng của những sợi xích sắt va vào nhau, mảnh vải duy nhất che đậy bên dưới thiếu niên bị xé bỏ làm lộ ra bích huyệt hồng phấn mê người, đôi tay bị kéo mạnh cọ xát với còng sắt rỉ máu tươi, đôi chân bị đè ra hai bên để cho thứ thô to của gã đàn ông tiến vào, đám đông điên cuồng gào thét cổ vũ.– Chuyến đi này đúng là khiến ta được mở rộng tầm mắt, tay và cổ chân, ngay cả bên dưới đang không ngừng rỉ máu, nhũ hoa bị cấu véo đến sưng đỏ, những nơi bị gã tóm chặt đều để lại vô số vết bầm tím vậy mà thiếu niên mắt tím ấy ngoài những giọt lệ ra tuyệt đối không hé răng thốt ra bất kì tiếng rên rỉ nào, và điều đó chỉ càng khiến gã đàn ông kia điên cuồng vùi dập bên trong cậu.– À đúng rồi. Chỗ ta có một loại thuốc rất thích hợp để gia tăng ham muốn trong việc quan hệ, ngài có hứng thú không?Đám đông đột nhiên reo hò kích động khiến Hikaru nhìn thể nhỏ bé trắng hồng phủ đầy tinh dịch, vết máu đỏ tươi và vết bầm tím chi chít, bích huyệt bên dưới không ngừng rỉ ra những dòng chảy trắng pha lẫn sắc đỏ tươi nhức mắt, gương mặt khả ái ấy còn chìm trong mê man, đôi môi anh đào đã bị cắn đến bật máu vậy mà đôi mắt tím sắc ấy vẫn sáng ngời như vậy, chằm chằm nhìn về phía Bakura như đang chờ đợi điều gì cười cười “Ta nghĩ là mình biết loại thuốc ấy, Bakura-dono. Hay chúng ta làm một cuộc giao dịch nhé?”.Bakura quay sang cười với Hikaru, búng tay ra hiệu cho thuộc hạ, gã nghe lời tiến lên hướng xuống chỗ đài gỗ bắn mũi tên thứ hai.– Nào! Vị khách thứ hai là ai nào! Chủ nhân ta nóng lòng muốn được thưởng thức tiếp đấy!!Yami vẫn nhìn không chớp những tiếng kích động điên cuồng của đám đông Yami lại chẳng thể nghe thấy bất kì thanh âm nào, kể cả những lời Hikaru ngay bên cạnh đã nói cậu cũng không thể nghe lọt. Trong mắt cậu, trong tâm trí cậu… chỉ có đôi mắt màu tím sáng ngời kệ bị chà đạp, bị vùi dập không thương tiếc thì trong đôi mắt màu tím sáng ngời đó vẫn không hề mất đi hi vọng.– Yami, bình tĩnh khẽ giật mình, Hikaru đang ôm lấy hông cậu, kéo cậu vào gần mình hơn để che chắn “Sắc mặt ngươi nãy giờ trông lạnh quá rồi, Bakura sẽ nghi ngờ nếu thấy ngay đấy. Hạ hoả đi, ta biết ngươi lo lắng cho thiếu niên kia mà”.Ta? Lo lắng ư? Cho một nô lệ không hề quen biết?Lúc này Yami mới nhận ra lòng bàn tay cậu đã đổ mồ hôi dưới quảng trường kia, thiếu niên mắt tím đã bất tỉnh vì mất quá nhiều máu.**************************Đêm xuống, hơi lạnh len lỏi qua các khe hở của chuồng ngựa ùa tấm vải mỏng thiếu niên nằm sấp khẽ run rẩy, hơi thở yếu ớt đứt quãng, những ngón tay run lên như muốn cử động lại không thể như ý, đôi mắt hé mở nhìn xung quanh tìm kiếm gì đó.– Chẳng có gì để sưởi ấm cơ thể ngươi nói âm trầm vang lên từ phía cửa khiến thiếu niên cố sức xoay mặt sang, ngước màn đêm tăm tối chỉ có duy nhất hai đốm sáng màu đỏ tà mị nhìn về phía thiếu niên mắt tím, ánh trăng mờ soi lên một nửa nụ cười lạnh lẽo của người đó.– Hm? Ngươi không nói chuyện được sao?Người đó đi đến bên cạnh khuỵu hai chân xuống, nhăn mày “Mùi máu nồng thật. Bọn này đúng là mất hết tính người rồi”. Lấy một tấm vải lớn ra bọc quanh người thiếu niên mắt tím lại “Tên ta là Yami, ta sẽ không làm hại ngươi, giao cơ thể ngươi cho ta”.Thiếu niên mắt tím dù có muốn vùng thoát cũng không có khả năng, đành để mặc cho người tên Yami này dẫn mình cũng được… mình… mình muốn ngủ… một lát………………………“Ta nói này, Yami”. Chân mày Hikaru giật giật, vừa đỡ trân vừa méo miệng nói “Ta phải nhắc nhở bao nhiêu lần ngươi mới thôi cái việc thích tự làm theo ý mình đây hả? Ngươi mau giải thích cho ta về người đó đi!”. Vừa nói vừa chỉ vào thiếu niên toàn thân đầy thương tích trên giường mình.“… Ta thấy người sắp chết thì cứu, thế thôi”. Yami tỉnh bơ đáp, ngồi bên cạnh thiếu niên đó thuận tay ném đi cái khăn thấm đầy máu, lấy cái khăn sạch khác tiếp tục lau cho thiếu niên đang mê man thở dài Giải thích ngắn gọn đấy, trời ạ…– Thế vết thương thế nào rồi?Hikaru đi đến bên giường thuận tay cầm chén thuốc nước lên, nâng thiếu niên dậy tựa vào người mình cẩn thận đút từng muỗng thuốc trong khi Yami lau nốt cổ tay và cổ chân đầy máu “Mất máu quá nhiều, bị bỏ đói và… có dấu hiệu đã uống thuốc phiện”.“Cái gì?”. Hikaru kinh ngạc suýt làm đổ muỗng thuốc, nhìn thiếu niên trong lòng “Không thể nào! Rõ ràng lúc sáng ta thấy ánh mắt của người này rất minh mẫn, không phải ánh mắt lờ đờ của người nghiện thuốc. Yami, ngươi có chắc không vậy?”.“Ta khá chắc chắn, có lẽ cơ thể của người này đã quen với thuốc phiện rồi”. Yami băng bó xong cổ tay và cổ chân lại dời mắt xuống bên dưới, nhìn chằm nhận thấy sự im lặng dị thường liền ngẩng lên, đen mặt “Này, Yami, đừng có giở trò tuỳ hứng với bệnh nhân dùm ta. Cơ thể người này đã đến cực hạn rồi đó”.– Yên tâm, ta biết kiềm đưa một ngón tay xuống chậm rãi lần mò trong bích huyệt sưng đỏ kia, sự ấm nóng và ẩm ướt khiến cậu cau mày, nhét thêm một ngón tay vào nới rộng miệng bích huyệt thêm một chút dòng chất lỏng trắng đục hoà lẫn cả máu chậm rãi chảy ra khiến Hikaru tối sầm như vậy, để lâu trong bụng sẽ rất khó chịu…“Ở tư thế này không thể lấy ra hết được, phải chờ người này tỉnh lại”. Yami lấy tay ra, thu dọn sạch sẽ rồi ôm chậu khăn máu lên “Hikaru, nhờ ngươi trông chừng người đó đêm nay”.Hikaru cau mày “Yami, đừng có làm bậy giờ này..“Yên tâm”. Yami nhếch miệng thành nụ cười cao ngạo “Ta chỉ đi luyện tập cách cầm dao thôi, không đi lấy mạng tên súc vật tóc trắng đó đâu”. Xoay lưng rời khỏi lo lắng nhìn theo rồi lại nhìn thiếu niên trong tay “Yami, hôm nay ngươi kì lạ hơn mọi ngày… Là vì người này đúng không?”. Cậu đưa tay lên chạm vào đôi mắt đang nhắm nghiền tím… một đôi mắt màu tím…Yami, từ phản ứng của ngươi không lẽ thiếu niên này chính là người đó sao?Người đặc biệt’ của ngươi…Phập!!!Mũi dao sắc bén đâm thẳng vào cột đá đến phân nửa, khắp hậu viên đầy những cây dao nhỏ ghim khắp nơi, Yami khuỵu xuống giữa chúng, mồ hôi và nước mắt hoà vào nhau.– … Không thể nhầm được…“Vận mệnh đã ấn định, ngài không thể chạy trốn được đâu, chủ nhân của ta”.– Vì sao… vì sao lại là lúc này…“Giây phút ngài nhìn thấy người đó, ngài không thể trói bỏ được nữa”.– Tại sao… lại là một người như vậy chứ?“Chỉ cần một ánh mắt thôi, ngài nhất định sẽ nhận ra, và sợi dây vận mệnh sẽ trở thành xiềng xích vĩnh hằng”.Yami chống hai tay xuống đất, nước mắt tuôn đớn của người đó, kí ức của người đó, tất cả đều kết lại thành thứ cảm xúc mãnh liệt trong đôi mắt ấy…Là hi vọng, là ý chí mạnh mẽ và sáng ngời mặc cho bản thân đang bị chà đạp thống khổ…Là quật cường chống đỡ trước bao lời lẽ tàn độc chỉ xem bản thân như món đồ chơi của những kẻ kia…“Nếu người đặc biệt’ của ta là một kẻ yếu đuối thì ta sẽ dùng chính đôi tay này khiến hắn sống không bằng chết!”.Trong thế giới này những kẻ yếu đuối chỉ có thể làm mồi cho những tên buôn nô lệ, làm món đồ chơi thử thuốc và thoả mãn ham muốn xác thịt của cho dù là vậy….– … Không thể…Yami nghiến răng đau đớn “Ta không thể… giết người đó được…”.Đôi mắt sáng ngời sắc tím ấy, ta chỉ muốn được ngắm nhìn nó mãi mãi…– Ha ha ha ha ha ha!!!!!!Yami ngước đầu lên, bật cười điên không thể giết người đó…ta không thể…Lúc đó, tại quảng trường kia ta đã muốn dùng phi đao giết thiếu niên ấy, giúp y được giải thoát khỏi chốn địa ngục này nhưng giây phút đôi mắt tím ngập nước ấy mở ra, ta đã không thể xuống tay…Người đặc biệt’… thiếu niên ấy là người đặc biệt’ của ta…Yami bật đó quá yếu đuôi? Không phải!Cho dù là ta thì trong tình trạng đó vẫn sẽ phát điên lên nhưng người đó vẫn chịu đựng tất cả, nhìn tất cả và giữ vững ý chí của ngã ra đất, cơ thể mệt cuộc…ai mới là kẻ yếu đuối đây, hỡi vận mệnh của ta?**************************– Ư…Thiếu niên chậm rãi mở đôi mắt tím của mình ra, trước mặt chính là một căn phòng xa lạ nhưng đẹp đẽ khiến cậu ngẩn người.“Tỉnh rồi thì há miệng ra”. Một bàn tay đưa qua nhét vào miệng cậu một quả nho chín mọng nước, thứ nước quả ngọt dịu chảy vào miệng khiến cậu có chút ngỡ ngàng, cử động cần cổ cứng đờ nhìn sang.– Hm? Muốn ăn thêm không?Đó là một người con trai tuấn mỹ vô cùng, nước da có chút rám nắng, mọi đường nét cơ thể đều toát lên sự tà mị dụ dỗ ánh mắt, nét cười cao ngạo có chút lạnh lẽo nhưng giọng nói nhu hoà kia khiến cậu yên tâm, đôi mắt đỏ thẫm nheo nheo ý cười.– Còn nhớ tên ta không?– … Ya…mi…“Giỏi lắm”. Yami cười hài lòng đút cho thiếu niên ấy thêm một quả nho nữa “Đừng nghĩ ngợi cũng đừng hỏi gì cả, ở đây ta sẽ đảm bảo an toàn cho ngươi”.Ánh nhìn trong veo ấy ngạc nhìn Yami rồi cụp xuống, chậm rãi dâng lên nét ngượng ngùng ấm tay đút quả nho xong vẫn không thu lại, chậm rãi chạm nhẹ vào đôi môi anh đào ấy khiến thiếu niên có chút giật mình, ngơ ngác ngẩn lên nhìn diện trước ánh nhìn trong sạch ấy tâm Yami khẽ động.– Sáng sớm đã trêu ghẹo người ta rồi, ngươi nên đợi vết thương của cậu ta lành hẳn đi vào cắt ngang bầu không khí ám muội này ngay khi vừa tắm xong, để Yami ở một mình đúng là quá nguy hiểm nên cậu còn chưa kịp mặc quần áo, chỉ quấn khăn chạy qua kiểm tra mà suýt không cứu kịp rồi.“Ta biết rõ giới hạn của cậu ta, Hikaru”. Yami mặt mày lạnh lẽo trừng mắt nhìn Hikaru, ánh nhìn lướt xuống dưới “Vừa tắm xong đã vội vã chạy qua đây, ngươi cũng dồi dào tinh lực thật”.Không chỉ thiếu niên mắt tím đỏ bừng mặt mà Hikaru cũng đỏ mặt gào lên “Còn không phải tại ngươi cứ canh ta vắng mặt là đi trêu hoa ghẹo nguyệt sao hả?”.Cộc cộc cộc!Hikaru giật mình quay đầu lại, Yami nhanh tay kéo chăn che kín thiếu niên mắt tím.– Ai ngoài đó!– Hikaru-dono, tiểu nhân nhận lệnh của Bakura-sama đi lùng bắt nô lệ mắt tím, tối qua có người lẻn vào phủ dẫn nó đi mất đánh mắt ra hiệu cho Yami, Yami hiểu ý rời giường trút bớt y phục trên người, chỉ dùng một tấm vải mỏng che đậy bên dưới của đi qua chỗ Yami nghiến răng nhắc nhỏ “Ngươi sửa cái mặt lạnh tanh đó cho ta”.Đôi mắt tím mở to nhìn hai người con trai đẹp hơn người đó sáp lại một chỗ, Yami còn đẩy ngã người tóc vàng lên giường ngay bên cạnh mìnhHikaru lạnh giọng bực bội ra lệnh “Tiến vào đi!”.– Xin phép làm phiền ngài, khi bọn thuộc hạ của Bakura tiến vào đã sửng sốt cả mình, người nô lệ mắt đỏ tuấn mỹ đang đè vị thương nhân xinh đẹp tóc vàng trên giường, cả hai đều chỉ che hờ thân dưới, những giọt nước trượt dài dọc theo đường nét cơ thể càng thiêu đốt ánh mắt.– Chủ nhân à, tại sao lại cho chúng vào? Ta không muốn chúng nhìn điệu lả lơi, nét cười phóng túng, nô lệ mắt đỏ thẫm đưa tay chạm vào má vị chủ nhân tóc vàng xinh đẹp đang đỏ mặt của mình, vừa trêu ghẹo vừa liếc nhìn bọn tay chân ngoài cửa, tay kia vòng ra sau trườn lên tấm lưng trắng của chủ ực!Tiếng nuốt nước bọt vô thức phát ra từ chỗ chúng khiến Hikaru đen mặt quay phắt lại “Ta vừa nghe thấy tiếng gì đó thì phải. Ha ha, là hạng tầm thường theo chân chủ lại dám cùng ta nảy sinh ý đồ, các ngươi cũng to gan đấy”. Cậu bước xuống giường vơ lấy một tấm vải che thân, đáy mắt hiện lên sự lạnh lẽo “Người đâu! Gông cổ bọn dân đen này trả về cho Bakura-dono ngay! Đừng để ta đích thân xử lý chúng!!”.– Tuân trong những góc khuất cả chục người lao ra tóm cổ bọn tay sai lại, sau khi quỳ thỉnh an với Hikaru xong lập tức kéo đám tay sai kia rời phòng nhanh chóng an tĩnh lại.“Ta đi mặc quần áo đây, ngươi ở lại tự lo cho bản thân cùng người kia đi”. Hikaru quay sang nhìn Yami lại thấy cậu ta đang gập người run lẩy bẩy, đơ ra một hồi mới hét lên “Khốn kiếp! Ngươi cười cái gì hả?! Ngươi cũng là mỹ nhân trong mắt chúng đó, Yami!!”.“Ta biết rồi…ha ha…”. Yami biết Hikaru bình sinh ghét ai đó sỗ sàng trước mặt cậu ta nên mới giận điên lên như vậy, cậu xua xua tay “Ta sẽ chú ý chiếu cố người đặc biệt’ của mình, ngươi yên tâm”.– … Nếu quá trưa ta không trở lại thì ngươi biết nên làm gì rồi gật đầu, nhìn Hikaru rời khỏi phòng lại kéo chăn lên “Này, ngươi còn thở khôn…”.Thiếu niên mắt tím che môi, cả gương mặt đều đỏ au khác thường, ánh mắt vừa kinh ngạc lại có chút miên man nhìn Yami khiến cậu đờ ra vì ngạc nãy hình như ta đâu có chọc ghẹo gì người này đâu, đúng không?Yami ngần ngại hỏi “Sao ngươi lại đỏ mặt vậy?”.“Do…do hai người đẹp quá, nên là… là…”. Thiếu niên xấu hổ quay mặt đi chỗ khác không dám nhìn Yami khiến cậu nhìn lại bản thân mới nhớ ra mình chỉ còn mỗi miếng vải mỏng che đậy phía dưới cơ thể.– À, lỗi của xuống giường nhặt áo lên mặc vào, không hề hay biết sau lưng thiếu niên đã quay lại nhìn, đỏ mặt hỏi “Hai…hai vị là tình nhân ạ?”.“Hể? Đâu ra vậy?”. Yami ngạc nhiên quay lại hỏi rồi xua xua tay giải thích “Không phải như ngươi nghĩ đâu, đó là diễn kịch. Diễn kịch đấy. Ta đóng vai là nô lệ trong khi tên đó là chủ nhân… Nói mới nhớ, ta phải làm nô lệ do thua trò oẳn tù tì với hắn, phiền thật”.Thiếu niên chớp chớp mắt ngơ ngác “Hai ngài quyết định thân phận của mình bằng trò oẳn tù tì?”.“Còn khá nhiều thứ nữa nhưng bỏ qua đi, kể chỉ khiến ta bực thêm”. Yami chống hông phất tay đổi chủ đồ, mỉm cười nhìn thiếu niên “Cho ta biết tên ngươi đi”.Thiếu niên có chút ngần ngại nắm tay lại “Yu…Yugi ạ, thưa ngài…”.“Yugi? Tên nghe hay thật”. Yami đi đến đưa tay ra cho Yugi “Nào, ta dẫn ngươi đến chỗ đại phu. Có ta hộ tống thì không ai có thể chạm vào ngươi được đâu”. Nở nụ cười tự ngẩn ngơ nhìn đôi mắt đỏ thẫm ấy, do dự vươn tay ra khẽ chạm vào các ngón tay của nắm lại kéo Yugi vào lòng mình, áo choàng tung lên trùm kín dáng người nhỏ nhắn của Yugi, tay nắm chặt tay dìu Yugi loạng choạng rời khỏi nắm tay này đã là đủ để Yami biết cậu muốn cùng thiếu niên yếu ớt này đi suốt quãng đường chông gai ở tương đường phố nhộn nhịp đông người qua lại nổi bật vóc dáng tà mị của Yami, cậu không chút đắn đo bắt chuyện với người bán hàng, hoà vào câu chuyện của bọn họ, trở thành một phần trong những người tham gia túm tụm lại, rõ ràng là người xa lạ nhưng lại hoà nhập dễ dàng như đó là điều tất nhiên.– Yugi, ngẩn người ra làm gì vậy?Viu…Bộp!Yugi chụp lấy quả lê vàng tươi, ngỡ ngàng nhìn lên Yami đang ngồi trên bậc đá, đôi mắt đỏ thẫm rực rỡ nhìn cậu đầy trìu mến “Ăn đi. Hikaru nói trái cây có các chất dinh dưỡng giúp cơ thể có nhiều chất đề kháng lại độc tố”.“Độc…”. Yugi sửng sốt, môi run rẩy nói “Vì sao… ngài biết tiểu nhân có độc?”.“À, là vì mùi hương”. Yami chỉ vào mũi mình “Từ khi còn nhỏ ta đã tiếp xúc với rất nhiều loại độc, không chỉ cơ thể mà máu của ta cũng có độc, đáng tiếc nó lại không thể kháng cự lại thứ thuốc phiện đang hoành hành khắp nơi trên vương quốc này”. Yami cười nhẹ, trong mắt là nỗi buồn man mác “Ta và Hikaru đi du hành khắp nơi cũng vì lẽ đó”.Yugi sững sờ nhìn Yami rồi nhìn xuống quả lê trong tay mình, giữ chặt.– Vì sao… ngài lại nói cho tiểu nhân nghe… những lời này?Yami hơi ngạc nhiên ngẩn lên “Có gì không được? Ta muốn nói cho ngươi nghe nên ta mới nói, chỉ vậy thôi”.“Ngài… muốn làm vậy sao?”. Yugi mấp máy môi, đôi mắt tím nghi hoặc nhìn thẳng vào mắt đỏ nghiêng đầu gãi má rồi mỉm cười thật tươi “Ừ, ta muốn làm vậy nên ta đã làm rồi đó”.Đem những thứ có thể nói đều nói cho ngươi nghe, không quan tâm ngươi có hiểu hay không, không quan tâm ngươi có nói cho người khác hay không, ta chỉ đơn thuần muốn để ngươi biết tất cả mà thôi.– Này nhóc mắt đỏ, ta hỏi thăm được nhà đại phu có thể giúp bạn ngươi kiểm tra thương thế rồi! Ông ta từng chữa cho những nô lệ từng bị vậy đó!“Thật ư? Quá tốt!”. Yami xoay lại phóng tới chỗ người vừa gọi mình bắt đầu xem người đó vẽ bản nhìn người con trai tuấn mỹ đó, vô thức ôm quả lê áp vào lồng lâu rồi… đã có ai nhìn ta bằng ánh mắt dịu dàng ấy chưa?Một con người dịu dàng như vậy…ta…ta…– Bakura…-sama…**************************“Sáng sớm làm phiền ngài là sự khiếm nhã của ta”. Bakura tay ôm nữ nô lệ yêu kiều tay cầm ly rượu đong đưa, đáy mắt loé lên ý cười nhìn người đứng trước mặt mình “Ta cũng hiểu được vì sao tay sai của ta lại có hành động vô lễ như vậy, điều đó rất đơn giản và đúng đắn”.Nét cười nhếch cao lên.– Bởi vì ngài quá đẹp, Hikaru-dono.“Ngài vẫn thích nói đùa như vậy”. Hikaru đưa tay từ chối rượu thịt do người hầu của Bakura dâng lên, đôi mắt xanh thẳm lạnh lẽo cùng nụ cười vô hồn “Ta vốn đã nghĩ chúng ta sẽ có mối quan hệ hợp tác tốt đẹp nhưng xem ra tay chân của ngài chẳng hiểu lý lẽ tí nào, chúng chẳng biết cách tôn trọng khách quý gì cả”.“… Ha ha ha… Quả thật đúng là như vậy!”. Bakura đẩy ngã nữ nô lệ ra sàn, quăng đi ky rượu bước đến nâng cằm Hikaru lên “Một viên ngọc xinh đẹp như vậy, còn là một thương nhân nữa chứ, chắc chắn sẽ có giá trị liên thành cao gấp mấy lần bọn nô lệ thấp hèn trong chuồng”.Hikaru lạnh lùng gạt phăng tay hắn “Ngươi muốn cái…!!”. Cậu đột nhiên biến sắc, toàn thân khựng thể ta…– Ngài rất may mắn vì là người đầu tiên được nếm thử loại thuốc phiện mới do ta điều chế ra quay người đi đến chỗ chậu than củi lấy ra từ dưới khe đáy một gói giấy “Đây là loại dùng để đốt, liều lượng của nó cao gấp 5 lần thuốc bột pha trong rượu được giao dịch bên ngoài”.Cao gấp 5 lần?!Đầu Hikaru bắt đầu choáng khiến cậu lảo đảo ngã vào tay một gã tay sai khiến cậu giật mình đẩy gã ta tránh xa, thở dốc nhìn Bakura “Quả nhiên muốn tiếp cận ngươi thì không thể không chuẩn bị tinh thần được”.“Ta sẽ xem đó là lời khen”. Bakura cho tất cả tay sai lùi ra xa, hắn đã cử người đi xử đám hộ vệ đang chờ Hikaru bên ngoài rồi, giờ chỉ cần hạ gục mĩ nhân trước mắt nữa là xong nhưng hắn không phải loại chỉ thích cưỡng ép, rút từ hai tay sai hai thanh kiếm ném qua cho Hikaru một thanh, hắn thích thú nói “Nếu chỉ đè ngươi xuống rồi đùa bỡn thì ta thích thấy ngươi quằn quại trong đau đớn và dục hoả thiêu đốt hơn. Chắc chắn đó sẽ là một gương mặt dâm đãng vô cùng”.Hikaru nhặt thanh kiếm lên, cười lạnh “Ngươi đúng là biết cách tiêu khiển đấy, Bakura”.**************************Trong ngôi nhà vị đại phu mà Yami được chỉ đến cậu đi loanh quanh ngó nghiêng mấy cây thuốc giết thời gian trong khi chờ Yugi được đại phu băng bó cẩn thận.– Hm… gần quá trưa rồi mà tên Hikaru kia không đuổi theo, chẳng lẽ…– quay sang, Yugi cả cổ tay và cổ chân đều được thay băng vải sạch sẽ khiến cậu có cảm giác an tâm hơn trước, đưa tay lên xoa đầu Yugi “Nhìn ngươi như vậy khiến ta an tâm rồi, phải chú ý nghỉ ngơi để vết thương mau lành đấy”.Yugi đỏ mặt cúi đầu xuống, cắn môi.“Đừng cắn môi, ngốc nghếch”. Yami nhanh chóng bịt miệng Yugi lại ngăn không cho cậu cắn, đau lòng nói “Ngươi khó chịu chỗ nào thì nói ta biết, ta sẽ sửa, môi ngươi bị rách còn cắn nữa là đứt luôn đấy”. Cậu vuốt nhẹ đôi môi ấy, vừa đau lòng vừa như si mê sắc anh đào mềm mại đó.– Vậy ra ngài là chủ nhân của nô lệ này?Đại phu bước ra hỏi, Yami bỏ tay xuống lắc đầu “Không phải, ta chỉ là một kẻ đi ngang qua thấy cậu ấy sắp chết nên mới cứu thôi. Có vấn đề gì sao?”.– Nếu đã là vậy… Giết nó!!Mấy chục người lao ra từ những chỗ khuất sáng bao vây Yami, cậu kéo Yugi ra sau lưng mình, trừng mắt “Vậy là ý gì hả, đại phu?”.“Đó là nô lệ của ngài Bakura, quả nhiên cả ngươi và người tên Hikaru kia chính là hai kẻ đang thanh trừng những đầu dây giao dịch buôn bán thuốc phiện và nô lệ, tất cả đều nằm trong kế hoạch của ngài”. Đại phu cười khinh thường nhìn Yami “Chỉ dựa vào sức của một thằng nhóc như mi thì đừng hòng thoát khỏi đây, chịu chết đi!!”.– Yyyyaaaaa!!!Yami dần dần nâng lên ý cười lạnh lẽo.– Kẻ phải chết chính là các xoẹt xoẹt xoẹt!!!!!Hàng chục cơ thể bị cắt làm mấy chục khúc thịt văng tung toé, máu tươi nhuộm khắp sân phơi của đại phu, trước đôi mắt kinh hoàng của gã Yami nhếch miệng cười tàn nhẫn, liếm đi dòng máu đang chảy xuống do bị máu bắn lên má “Vị máu dở tệ thế này chẳng khiến ta vui nổi. Này, đại phu, liệu máu của ngươi có thể khiến ta thoả mãn không, thứ ham muốn giết chóc đang kêu gào này?”.– Đừ… Đừng qua đây… đừng có qua đây…Đôi mắt đỏ thẫm dâng lên tia sát ý, chân cất mở to mắt, nghiêng đầu ra sau.– Yugi, ngươi…Yami đổ gục ra đất, tay ôm lỗ thủng bên hông, đôi mắt đỏ thẫm hoang mang nhìn trong tay là một con dao nhỏ, đôi mắt tím sáng ngời như vậy lại hiện diện trên một gương mặt vô sao…Yugi?**************************Xoẹt!“Ư!”. Hikaru lùi lại ôm bả vai bị cắt, không chỉ y phục mà thậm chí cơ thể cậu cũng đang chảy máu, còn lục phủ ngũ tạng thì bị dục hoả thiêu đốt nhưng lý trí cậu lại chìm trong tức giận “Ngươi vừa nói gì? Nô lệ mắt tím của ngươi… là một con nghiện sát thủ?!”.“Đúng vậy. Ta đã mất tận 16 năm để huấn luyện nó đấy!”. Bakura cất cao giọng tự hào, tay quẹt đi những giọt máu trên lưỡi kiếm cho vào miệng “Ăn, uống, quan hệ thậm chí là ngủ và huấn luyện cách chiến đấu… Ta áp dụng thuốc phiện vào tất cả hoạt động sống của nó, đó là kiệt tác của ta. Chỉ cần dùng nó để làm phân tâm kẻ địch thì ta chắc chắn sẽ nắm được phần thắng”. Chĩa kiếm vào mặt Hikaru.– Lần này ta vẫn thắng, và ngươi sẽ là đồ chơi mới của ta!Hắn lao lên tấn công, Hikaru dùng kiếm chống đỡ nhưng lập tức bị hắn gạt bay thanh kiếm, trở tay đè cậu xuống sàn, thanh kiếm được xoay lưỡi cắm xuống cứa một vết sâu vào vai phải Hikaru.– Gư!!!“Cắn răng cố nhịn đau? Sức chịu đựng của ngươi cũng mạnh mẽ ghê đấy”. Bakura xé rách y phục của Hikaru, bàn tay mân mê tấm lưng đẹp không tì vết cùng chiếc hông thon “Tuyệt vời, ta chưa từng nghĩ sẽ gặp một người ngoại quốc. Quả là một món đồ chơi tuyệt đẹp”. Hắn lật người cậu lại, thanh kiếm lần nữa rút ra đâm xuống cứa sâu vào vai trái cậu.– Khụ!!Giữa sắc máu đỏ tươi là sắc vàng kim chói loá, đôi mắt xanh thẳm ướt át cùng nước da trắng tinh tế khiến ham muốn của Bakura bùng nát, khao khát, độc chiếm, chà đạp, sỉ nhục,… Hắn muốn làm tất cả để cơ thể xinh đẹp này in dấu về hắn! Mãi mãi!!– Ngươi sẽ mãi mãi là nô lệ của ta! Mãi mãi thuộc về ta!! Kể cả khi ngươi chết!!! Ngươi!! Nô lệ của ngươi!! Tất cả đều sẽ là của ta mãi mãi!!!– … Không đời nào…Hikaru cất tiếng cười, đôi mắt xanh thẳm nhìn Bakura đầy thương hại như nhìn những kẻ tội nghiệp “Những kẻ được vận mệnh sắp đặt là người đặc biệt’ tuyệt đối không bao giờ làm tổn thương những người đó. Chúng ta sẽ gánh trên người lời nguyền rủa của thần linh, mãi mãi phục tùng một người duy nhất. Cơ thể, linh hồn, trái tim… Tất cả mọi thứ của chúng ta mãi mãi thuộc về người đó”.– Ngươi đang nói cái…Phập!!!“Ta đã nói rồi…”. Hikaru nhìn gương mặt kinh ngạc của Bakura, thấy rõ hắn đang cúi xuống nhìn mũi kiếm đâm xuyên bụng hắn “Tất cả mọi thứ của ta chỉ thuộc về một ngươi duy nhất mà thôi”.Bakura đổ gục sang một bên, sững sờ thiếu niên toàn thân mặc y phục đen cúi đầu ôm Hikaru bế lên, được thuộc hạ hộ tống rời đi.– Toàn bộ nơi này… Đốt sạch cho ta!Hikaru nằm yên trong vòng tay người đó “Yami vẫn chưa xong việc…”.– Đó là người đặc biệt’ của nó, nó phải tự mình giải quyết. Còn ngươi ngoan ngoãn trở về cùng ta, ta sẽ dạy dỗ lại bật cười ôm lấy cổ người đó “Tuân lệnh, quân vương của ta”.**************************– Ngươi còn chờ gì nữa hả! Mau xuống tay giết nó đi! Yugi!!Yugi ngồi trên người Yami, lưỡi dao đưa lên cao lại run rẩy không thể hạ xuống, Yami nghiến răng đau đớn gọi “Yugi…”.– Làm ơn…xin ngài đừng gọi tên tiểu nhân…Gương mặt vô cảm lặng lẽ rơi xuống một hàng lệ, đôi mắt tím ấy vẫn sáng ngời vô cùng nhưng cơ thể kia chắc chắn không nghe theo sự điều khiển của Yugi, hai tay cầm dao đang run lên bần bật.“Tiểu nhân… tiểu nhân đã giết rất nhiều người tốt như ngài… họ đều là những người dịu dàng…”. Yugi gắng gượng nói, nghiến răng “Vậy mà… đã bao nhiêu lần rồi… tại sao… tại sao chỉ riêng ngài… lại khiến tiểu nhân không thể xuống tay chứ?”.Tách… Lách tách…Từng giọt lệ tuôn rơi trên người Yami, Yugi nghiến răng đến bật máu “Tiểu nhân… phải giết ngài vì mệnh lệnh…nhưng tại sao… tại sao việc này… lại đau đớn như thế?”. Yugi khóc thành tiếng nấc “Tiểu nhân… tiểu nhân không muốn giết ngài…không muốn…”.– Yugi!! Giết nó đi!! Hoặc thuốc phiện sẽ giày vò ngươi đến chết!!!Yugi cắn môi, nhắm mắt muốn…ta thật sự…không muốn!Yami đưa một tay lên chạm vào má Yugi, cười dịu dàng.– Ta không sao đâu, Yugi. Bởi vì…cho đến tận bây giờ…ta còn sống… chính là để gặp được ngươi.– Á!!!!!!!Yugi gào lên, đâm mũi dao xuống.– Ta yêu ngươi, người đặc biệt’ của giật mình tỉnh giấc, toàn thân ướt đẫm mồ hôi.– Ngươi tỉnh thân khoác áo choàng đen uy nghiêm, ánh mắt trầm tĩnh như đáy vực sâu thăm thẳm khiến Hikaru yên tâm nắm lấy bàn tay của người đó, cúi đầu hôn xuống.“Ngươi nên chú ý nghỉ ngơi đi, chuyến hành trình của ngươi và Yami đã kết thúc rồi”. Người đó đưa tay vuốt ve gò má Hikaru, sự ấm áp cùng dịu dàng từ bàn tay đó khiến cậu an tâm cũng khiến cậu nhung … Ngươi đúng là biết cách khiêu khích ta niên tóc vàng tắm mình dưới nắng, đôi mắt xanh thẳm hút hồn, nét cười rạng ngời hệt như ánh dương cùng nước da trắng tinh tế không tì vết làm dậy lên ham muốn của người đàn ông âm trầm tựa bóng đêm kia, chiếc hôn trao nhau là thương nhớ, là sủng ái cùng yêu chiều vô tận.– Ta mỗi năm đều già đi, chỉ có các ngươi là trẻ mãi, thần linh thật thiên tay giữ lấy chiếc eo thon, người đàn ông ấy giữ chặt phía dưới Hikaru, đem toàn bộ dục vọng nhấn sâu vào bên trong cậu khiến cậu kêu lên vì cơn tê dại, lửa tình âm ỉ thiêu đốt đến đánh mất cả lý trí, mặc cho tiếng rên rỉ cùng nước mắt tuôn rơi người đó vẫn giữ chặt lấy cậu, không để cậu có cơ hội vùng thoát.– Ngài…ha… nói lạ thật đấy…Hikaru cố cười xoà giữ lấy cổ tay bên hông mình “Chẳng phải… bọn ta cũng bị…ư… nguyền rủa sao…”. Xoay người ôm lấy cổ của người đàn ông đó, Hikaru bật cười khanh khách “Ha ha…không thể già…không thể chết…không thể phản bội… cả đời đồng sinh… đồng tử…gư… chẳng phải đó…ha… là mong muốn của các… các ngài sao?”. Cậu ngước cổ lên cắn vào tai người đó, thì thào.– Đến chết… cũng không chia lìa………………………Yugi mở mắt ra, cậu ở trong một căn phòng nguy nga tráng lệ vô cùng, xung quanh là những sắc màu tươi sáng đẹp đẽ, và…– Không ngờ ngươi lại chọn cách tự sát để không phải bị thuốc phiện giày vò ngồi bên cạnh giường nói, Yugi chớp chớp mắt ngồi dậy chạm tay vào chỗ bụng của mình “… Không có… tiểu nhân rõ ràng đã tự đâm mình… vì sao?”.“Bởi vì ta và ngươi là người đặc biệt’ của bọn họ”. Hikaru vươn tay ra sau kéo lưng áo lên, để lộ một cái bớt hình con mắt “Giây phút trái tim ngươi rung động vì ánh mắt của họ ngươi đã trở thành người đặc biệt’, ngươi cũng như ta thôi. Chúng ta không thể già đi, không thể chết cũng không thể phản bội lại người duy nhất của mình. Mãi mãi là nô lệ của hoàng tộc”.Yugi chăm chú nghe rồi bình thản đáp “Vậy ạ? Nghĩa là từ bây giờ… tiểu nhân sẽ không thể làm một người dân tầm thường nữa đúng không?”.– nhìn ra ngoài, đó là một khu vườn đầy cây xanh trái ngọt cùng hoa thơm, đây là lần đầu tiên cậu được thấy nhiều thứ đẹp đẽ như vậy.– … Tiểu nhân đã từng mong muốn rằng bản thân chưa từng sinh ra để làm nô lệ…Hikaru nhìn qua Yugi.– Chỉ cần Bakura chết đi hoặc tiểu nhân có cơ hội tự sát thì thân phận nô lệ này chắc chắn sẽ biến mất…Hikaru đưa tay ra nắm lấy tay Yugi.– Tiểu nhân không mong cầu được yêu thương, điều duy nhất tiểu nhân mong muốn chính là một cuộc sống tự do…Hikaru đưa tay còn lại lên lau đi giọt nước mắt trên gương mặt vô hồn ấy.– Bây giờ thì tiểu nhân hoàn toàn bất lực rồi, Hikaru-dono… tiểu nhân không thể làm gì nữa…“Đây chính là vận mệnh của ta và ngươi”. Hikaru mỉm cười bi thương kéo Yugi tựa đầu vào vai mình “Vận mệnh không thể chối bỏ cũng là lời nguyền khắc lên linh hồn của chúng ta”.– Nếu lúc đó… lúc đó…ta giết ngài ấy… có phải bây giờ ta sẽ được tự do không?“… Không đâu”. Hikaru lặng lẽ rơi một giọt nước mắt “Nếu ngươi làm vậy, cả đời ngươi sẽ càng thống khổ hơn thế này nhiều”.Yugi ngước mặt lên nhìn Hikaru, nụ cười vô hồn in đậm trên môi “So với một cuộc đời ngắn ngủi thống khổ thì nó còn tự do hơn cái cuộc đời nô lệ này, Hikaru-dono. Ngài chưa từng mong muốn được tự do sao ạ?”.Hikaru cúi mặt im lặng hồi lâu.– … Ta sẽ nói cho ngươi biết, Yugi.– Hikaru, cung nữ báo với ta rằng Yugi đã tỉnh lại, có đúng không vậy?Trong trang phục dát vàng tôn quý, người thiếu niên hốt hoảng chạy vào, đôi mắt đỏ thẫm còn hằn tia máu, dung mạo tuấn mỹ hiện đầy mệt mỏi và ưu ngỡ ngàng nhìn, cảm thấy trái tim mình chết lặng.– Cho dù ngươi có căm ghét điều này đến mức nào, có hối hận đến mức nào thì khi đối diện với người đó, trái tim ngươi vẫn sẽ đập lên những nhịp đập mạnh mẽ như muốn nói rằng Ngươi không hề chọn nhìn Yugi ngồi trên giường, nước mắt tuôn rơi. Cậu chạy đến ôm chầm lấy Yugi, nghiến răng.– Xin lỗi…ta thực sự xin lỗi, Yugi…Yugi đỡ lấy đôi vai run rẩy đó, cảm nhận những giọt nước mắt đang rơi xuống chăn và nhìn thấy rõ ràng vết thương chí mạng cậu đã gây ra cho người đâm ngài là tiểu nhân, người tổn thương ngài là tiểu nhân, người đã lừa dối ngài là tiểu nhân…Vậy mà…câu đầu tiên ngài nói với tiểu nhân sau những chuyện đó… lại là xin lỗi ư?Yugi bật khóc nức nở khiến Yami bối rối không hiểu vì sao, Hikaru bên cạnh đỡ trán thở dài.– Trời ạ, từ trông nom một đứa nhóc biến thành trông nom hai đứa nhóc rồi…Yami ôm Yugi xoa xoa đầu đầy ngượng nghịu “Ta…ta không biết khi yêu thương người khác thì phải làm những gì nên là… là…”. Cậu đỏ mặt lầm bầm “Xin ngươi… hãy chỉ bảo ta nhiều hơn…”.Yugi chớp chớp mắt “Chỉ bảo ngài…bao gồm vấn đề hoan ái ạ?”.Yami tối sầm mặt bịt miệng Yugi lại trong khi đó Hikaru liếc mắt khinh bỉ nhìn Yami “Ngươi dạy hư người đặc biệt’ của ngươi là phụ hoàng ngươi lấy mạng ngươi đấy”.Yami trừng mắt đuổi người khiến Hikaru huýt sáo bỏ ôm Yugi vào lòng “Nếu bây giờ ta không bị thương ta thật sự muốn đè ngươi xuống, Yugi”.Yugi đỏ bừng mặt.– Mà để sau cũng được, ta không…– Tiểu nhân sẽ làm!Yami ngạc nhiên, còn chưa kịp hỏi đã bị Yugi đẩy ngã xuống giường trong khi bản thân thì ngồi lên người Yami.“Yu… Yugi…”. Yami có chút lo lắng nhìn lên “Không cần gượng ép bản thân, ta không muốn…”.– Vì là ngài…Yami ngạc đỏ bừng mặt cởi áo của mình xuống, lộ ra vóc dáng nhỏ bé trắng hồng mê người của mình “Vì là ngài nên tiểu nhân sẽ làm…”. Cậu đưa tay ra sau tự nới rộng bích huyệt của bản thân, môi không ngừng rên khẽ khẩn cầu người bên dưới nhìn cậu, chỉ cần ánh mắt màu đỏ thẫm ấy nhìn cậu là mọi lý trí của cậu đều dần dần bị xoá sạch, thanh âm kiều mị cùng dòng tinh dịch rỉ ra từ phía dưới khiến cậu càng xấu hổ hơn nữa.– Ha…ngh…ư…gư…ah!Yami chứng kiến toàn bộ, dục vọng kêu gào bên trong nhưng lý trí tận lực đè ép muốn chạm vào… muốn nuốt trọn cơ thể nhỏ bé xinh đẹp đó…ra vào bên trong nó…– Ha…ha….ư…mmm…Yugi thở dốc cúi xuống hôn Yami, nụ hôn cuồng loạn cùng đầu lưỡi ướt át quấn quýt triền miên không dứt, một tay cậu chống lên ngực Yami, tay kia mò xuống nơi dục hoả căng trướng, cẩn thận đem nó vùi sâu vào bên trong mình.– Gư!!Đau đớn và tê dại ấp đến khiến cậu vừa khóc vừa rên rỉ, tầm nhìn nhoè đi trong nước mắt, cậu hôn Yami, đem toàn bộ khí lực ra phục vụ người đó, đem toàn bộ cơ thể dâng lên cho người đó.– Ha…ha… Ư!Yami trở mình đè Yugi xuống, vừa tham lam liếm mút đôi môi căng mọng vừa luật động ra vào, đem toàn bộ dục hoả lấp đầy bên trong cơ thể xinh đẹp này, đắm mình trong ánh mắt tím sáng ngời đến quên cả lý trí, ôm lấy người đó trầm mê si cuồng trong thứ thanh âm hoan ái gợi tình kia, say đến quên mất chính mình là ai.– Chủ…ah… chủ nhân… nữa…ta muốn…ahh…ta muốn nữa…gư…nn…– Ta tự nhận mình yêu nghiệt…ha…ha…nhưng ngươi còn yêu nghiệt hơn ta, Yugi…Yami hôn lên mọi nơi trên thân thể xinh đẹp này, để lại dấu ấn đỏ hồng minh chứng cho dục vọng của mình, nhìn Yugi dưới thân hoàn toàn mất đi lý trí mà rên xiết trong sung sướng càng khiến khao khát chiếm hữu trong cậu bùng lên dữ dội hơn đớn thì sao chứ?Chỉ cần có thể khiến người dưới thân mãi mãi thuộc về ta, ngay cả thần linh ta cũng sẽ giết!Nụ cười tàn độc nở ra trên gương mặt tuấn mỹ ấy, đôi mắt đỏ thẫm tràn ngập sát thể mảnh mai và nhỏ bé, cho dù có nghiền thành thịt vụn vẫn có thể tái sinh lại hoàn hảo không tì ta yêu sẽ yêu ngươi mãi nên ngươi không cần lo, cho dù ta có làm gì ngươi đi nữa, ta vẫn sẽ mãi yêu nhất một mình ngươi.Người đặc biệt’ của ta…

nô lệ dục vọng